Lời hứa của ông già Noel
Chúng ta kiếm sống bằng những gì mình có, và chúng ta sống cuộc đời bằng những gì mình cho đi (Duane Hulse)
Đó là đêm trước lễ Noel. Suốt đêm đó, tôi nằm nhớ lại những đêm Noel tuyệt vời, vui vẻ với gia đình mình. Là sinh viên y tá năm thứ hai, chỉ mới 19 tuổi, tôi sắp có một đêm Noel đầu tiên xa gia đình.
Ðơn độc trong căn phòng tập thể cho SV thực tập, tôi nhớ lại mùi thơm đến chảy nước miếng của những chiếc bánh ngọt, kẹo sôcôla do mẹ làm và tình thương nồng ấm của mẹ.
Ðứng trước gương soi, tôi suy nghĩ: “Sắp làm y tá rồi đó. Ðây là cơ hội để mình tìm ra ý nghĩa đích thực của Noel” và đi ngủ sớm.
Ðang mơ màng, tôi nghe đồng hồ báo thức. Băng qua con đường đầy tuyết, tôi đi làm nhiệm vụ tại một phòng mổ.
Khi chuẩn bị chăm sóc bệnh nhân đầu tiên, tôi ngạc nhiên về một giọng nói oang oang từ phía sau: “Chúc mừng Giáng sinh. Cô cần mua gì ở quán cà phê không?".
Tôi lấy ống nghe ra khỏi tai và ngoảnh nhìn lại. Trong căn phòng mờ, tôi nhận ra một người cao tuổi to lớn, tóc quăn, mặc chiếc áo đỏ và quần đỏ, như một ông già Noel, chỉ còn thiếu bộ râu mà thôi. Ông già Noel này đứng kiên nhẫn chờ tôi trả lời.
Trong khi tôi chăm sóc bệnh nhân, George - tên ông già Noel - có mặt bên cạnh, ông trở thành khách của các bệnh nhân không có người đến thăm đêm Noel, biết ai cần giúp đỡ điều gì và ai cần cho ăn. Ông đọc thư và thiệp Noel cho những ai không thể đọc được. Đôi tay dịu dàng của George bồng ẵm, xoay người, nâng lên hoặc đặt bệnh nhân xuống... liên tục, đáp ứng mọi yêu cầu của các bệnh nhân.
George còn kể chuyện vui, chuyện tếu liên tục cho từng người một. Chúng tôi vui lây vì sự hiện diện của ông trong đêm đặc biệt này.
“Ông George là ai vậy? Tại sao ông có mặt hôm nay?”, tôi hỏi một trong các y tá lớn tuổi, cô Andrea.
Andrea đáp: “Cách đây 10 năm, vợ ông bị bệnh nặng và vào nằm điều trị ở đây. Hai người như hai chim câu và không điều gì mà ông không làm cho bà. George đã sống trong những ngày vợ mình đau đớn và chia sẻ mỗi khoảnh khắc đau đớn, sầu khổ của bà. Vào đêm vọng Noel, George đã hứa với vợ rằng nếu Thượng đế đưa bà ấy đi, ông sẽ dùng quãng đời còn lại của mình làm một người tình nguyện cho mùa Noel”.