Nhật ký ngày mưa

Cơn mưa tình yêu, cơn mưa của nỗi nhớ, cơn mưa làm tim ai rung động. Em sẽ nhớ về anh, sẽ nhớ từng cơn mưa mà đôi ta từng trải.
(Ái Vân – Sài Gòn)
Cơn mưa luôn gieo vào lòng người từng nỗi nhớ xa xăm, mơ hồ và chẳng bao giờ lãng quên. Mỗi cơn mưa đều mang theo từng tâm trạng khác nhau. Giống như một bộ phim dài tập, hôm nay cơn mưa phùn, ngày mai cơn mưa rào, cơn mưa tầm tả hay cơn mưa tí tách. Cơn mưa  không dịu nhẹ như gió, không tươi như hoa, không hồn nhiên như nắng. Mà cơn mưa mang theo hơi lạnh giá buốt. Khiến ai đó luôn muốn được gần nhau hơn.
Cơn mưa bất chợt, chợt đến và chợt đi. Đến những lúc tôi cần và ra đi thật lặng lẽ. Cơn mưa bất chợt ấy giống như anh ngày đó.
Không có gì vui nếu như bạn không cười, không có gì là buồn nếu như bạn không khóc. Trong lúc buồn nhất, nhạt nhòa nhất, hụt hẫng nhất tôi lại đón những con mưa vào lòng. Trời Sài Gòn ngày nào cũng đổ mưa, mà cũng hay thật, mỗi lần tôi buồn mưa lại đến, mỗi lần tôi vui mưa chợt nhạt nhòa. Không biết là vô tình hay cố ý, không biết là ông trời thích đùa giỡn với tôi hay không.
Không biết tôi nhớ mưa hay nhớ anh, tôi ghét mưa hay ghét anh. Tình yêu tôi gieo vào anh bằng những cơn bất chợt, mỗi lần gặp nhau tôi và anh đều đối diện với con mưa, anh luôn nắm tay tôi chạy theo tiếng mưa ấy, anh nói rằng “cảm giác chạy trong mưa rất hay và thú vị, vì khi chạy cùng những cơn mưa con người ta không còn cảm giác suy tư, không lo lắng, cảm thấy rất yên bình, nhẹ nhàng và sâu lắng, cứ như thế chạy mãi , chạy mãi không biết đâu là điểm dừng” và anh rất thích cảm giác ấy. Lúc đầu tôi không thể cảm nhận được, tôi ghét anh, mưa sao anh không che mưa cho tôi, sao anh không dẫn tôi trú mưa, chẳng lẽ anh không sợ tôi bị cảm? Có lẽ đó là điều biệt nhất của anh khiến tôi nhớ mãi thật sự không thể quên.
Nhật ký ngày mưa.
Ngày …Tháng…Năm..
Ngày hôm nay vừa tròn 4 năm xa cách, em nhớ anh. Em muốn kể cho anh nghe rất nhiều câu chuyện về mưa. Từng ngày, từng giờ và từng phút. Mưa hôm nay rất lạnh, lạnh qua khẽ tay em, em không thể nắm lấy đôi bàn tay ấm áp của anh như ngày nào. Em vẫn thường chạy theo mưa, để cảm nhận từng cơn mưa cùng anh, vì em biết rằng anh đang cùng em chạy theo cơn mưa ấy.
Mỗi khi mưa em chẳng biết làm gì ngoài việc đưa tay hứng từng giọt mưa và hứng từng giọt lệ của em và anh. Anh ở bên đó thế nào? Anh có lạnh không, có nhớ em không, có buồn không, anh có muốn chạy cùng mưa với em không? Hàng ngàn câu hỏi cứ xuất hiện trong tâm trí em như thế mỗi khi mưa đến. Em tự ẩn mình trong bóng tối vì biết đâu em sẽ gặp anh, được ôm anh trong trời đông buốt giá, được hát cùng anh bài hát “Mưa – Thùy Chi, M4U”. Thực sự lúc đó em chỉ thấy ngàn tia nắng cứ lan tỏa cả không trung đầy màu hồng  của hai trái tim đang yêu và em chỉ muốn khoảnh khắc ấy sẽ được giữ mãi mãi. 
Mỗi lần buồn anh luôn xuất hiện chở che cho em, lâu khô giọt nước mắt cho em, âu yếm em như một món quà quý giá. Vì nhận quá nhiều tình yêu từ anh, khiến em không thể trưởng thành, em như một đứa trẻ chỉ muốn được bảo vệ. Thế mà chẳng bao giờ em hỏi anh, chẳng bao giờ em để ý đến cảm xúc của anh, cũng chẳng bao giờ em nấu cho anh một bữa cơm thật sự. Ngoài nhận được sự chăm sóc của anh, em chẳng làm được gì cho anh cả. Giá như em quan tâm đến anh nhiều hơn, giá như em có thể nấu cho anh một bữa cơm, giá như em hiểu anh hơn và giá như em trưởng thành hơn thì giờ đây em sẽ không hối hận như thế này. Anh ra đi đột ngột, em hụt hẫng lắm anh à. Sao anh không nói cho em biết về căn bệnh của mình, sao anh lặng thầm đến thế hả, anh yêu em đến thế ư, anh không muốn em đau, không muốn em khóc, nhưng anh có biết điều đó làm cho em thấy mình vô tâm không?
Ngày…Tháng…Năm
Hôm nay em lại nghe bài hát “ Mưa” và hát theo cùng dòng nhạc êm dịu nhẹ nhàng ấy. “Mưa vẫn thế khi mãi bên nhau, mưa vẫn hát trên tóc em dịu dàng,  mưa khóc lạnh lùng, khi buồn và nhớ thương anh rất nhiều, mưa có biết đợi chờ nhớ mong, mưa có thấy vòng tay đón em mỗi lần, mưa có trên làn môi em run có nhau trong chiều mưa, mình tay trong tay”. Anh có nghe được giọng hát của em không, em hát không hay như người ta nhưng em có giọng hát dễ thương. Anh hay nói vậy mà. Đôi khi em muốn kết liễu đời mình để đến và gần anh hơn? Thật sự em thấy mình không có lựa chọn, nhưng em phải tiếp tục sống để kể cho anh nghe những câu chuyện những gì đang xảy ra trong cuộc sống này và em phải chăm sóc mẹ anh. Em suy nghĩ quá nông nổi trong một cảm xúc bất chợt, em xin lỗi. Từ giờ em sẽ sống tốt hơn, em sẽ trưởng thành hơn.
Ngày…Tháng…Năm
Hôm nay em đã bắt đầu đi làm. Công việc không có gì khó khăn lắm, em làm việc rất tốt, có điều em hay nghĩ về anh nên đôi lúc em không hoàn thành công việc. Em đã gầy đi một chút rồi đó, vì công việc bắt buộc em phải mặc váy đi làm, lớn rồi phải mặc váy chứ anh nhỉ, phải biết làm duyên với người ta. Em tập ăn kiêng, nhịn đói và tập thể dục để giảm cân, nhưng chẳng có kết quả, bắt buộc em phải kiêng nhẫn, thật sự em rất lười. Anh cũng biết rồi đấy, em mập và tròn mà. Giảm cân khó khăn với em quá. 
Được một người bạn giới thiệu thuốc giảm cân Great Slim có xuất xứ từ Mỹ, em dùng trong 2 tuần và em đã có một thân hình cân đối. Tuyệt vời phải không anh. Anh yên tâm thuốc giảm cân này không ảnh hưởng đến sức khỏe em đâu, sau khi sử dụng em cảm thấy rất khỏe và làn da ngày càng đẹp hơn, thuốc không có tác dụng phụ, không bị tăng cân trở lại, em cũng không cần ăn kiêng, nhịn đói kham khổ nữa.
Ngày…Tháng…Năm
…………………..
Em sẽ viết nhật ký mỗi ngày, để kể cho anh nghe những câu chuyện đang diễn ra trong cuộc sống này.
Yêu anh trong đợi chờ. Hạnh phúc không nhất thiết phải bên nhau mà chỉ cần lắng nghe nhịp đập con tim từ 2 phía.